Tháng trước, Nghị sĩ Lamar Smith (R-TX) giới thiệu Luật Lao Động Pháp chế, sẽ yêu cầu người sử dụng lao động để xác minh tình trạng di trú hợp pháp của nhân viên của họ bằng cách sử dụng chương trình trực tuyến E-Verify. Trong khi những người ủng hộ của chương trình tin rằng khi mất mát việc làm sẽ buộc các công nhân không có giấy tờ này trở về nước của họ, không phải tất cả các chuyên gia chính sách đồng ý với dự luật trên.
“Các luật lệ mới cũng sẽ chỉ áp đặt 8 triệu người lao động trái phép lùi sâu hơn vào bóng tối”, như nhận định của Angela Kelly, một nhà phân tích tại Trung tâm Tiến bộ Mỹ (CAP).
Trở lại năm 2006 và 2007, đề xuất các chính sách cải cách nhập cư bao gồm kế hoạch E-Verify, nhưng được đảo ngược bởi chương trình hợp pháp hóa cho 11 triệu người không có giấy tờ hiện đang sống tại Hoa Kỳ. Ngày nay, chỉ có 4% của công ty sử dụng lao động Mỹ sử dụng E-Verify. Nếu tham gia chương trình sẽ trở thành bắt buộc thông qua Đạo Luật Lao Động pháp lý, tuy nhiên, khả năng thành công sẽ khó duy trì các dự án luật cải cách toàn diện nhập cư như giới thiệu đề luật của Thượng nghị sĩ Robert Menendez (D-NJ), theo cô Kelly và các đồng nghiệp tại CAP.
Trong một buổi hội thảo chung qua điện thoại của New America Media vào ngày Thứ Tư 13-7, Kelly và Philip Wogin, cả hai nhà phân tích chính sách nhập cư tại CAP, là Kelly và Philip Wogin nói với giới truyền thông các dân tộc và các phóng viên rằng pháp luật về E-Verify cũng sẽ gây ra những hậu quả ngoài ý muốn khác.
“Dự luật này sẽ làm tiêu tán đi các phù trợ cho các doanh nghiệp nhỏ”, ông Kelly, người đã chia sẻ các ước tính CAP cho thấy rằng nhiệm vụ sẽ có chi phí doanh nghiệp nhỏ có tổng cộng 2,6 tỷ $ một năm.
Về lý thuyết, E-Verify cho phép người sử dụng lao động để đảm bảo rằng tất cả các nhân viên của họ được ủy quyền hợp pháp để làm việc ở Mỹ. Để làm như vậy, (các chủ nhân hang) người sử dụng lao động có thể tìm hiểu đi sâu hơn vào thông tin cá nhân, bao gồm cả ngày sinh và số an sinh xã hội hoặc số nhận dạng người nước ngoài của người lao động, vào E-Verify hệ thống. Sau đó, An Sinh Xã Hội và Văn phòng Quốc tịch và Nhập cư (USCIS) qua kiểm tra xem dữ liệu chống lại các bản ghi hiện có. Nếu thông tin phù hợp, E-Verify sẽ cung cấp các chứng nhận về giấy phép làm việc.
Nếu tìm ra một điều gì không phù hợp của thông tin, E-Verify sẽ cung cấp một dự kiến không được xác nhận và gửi cho người (chủ nhân) sử dụng lao động. Khi điều này xảy ra, chủ nhâ n hang xưởng thuê nhân viên phải liên lạc với chính phủ để sắp xếp giải quyết vấn đề. Nếu người nhân công lao động không giải quyết được sự khác biệt này trong dữ liệu, E-Verify sau đó sẽ cung cấp tiếp nối một thông báo không xác nhận cuối cùng. Theo “dự luật đề xuất Smith”, người chủ nhân sử dụng lao động sẽ có trách nhiệm hợp pháp để sa thải người nhân công lao động sau khi nhận được thông báo lần thứ hai.
Theo Kelly và Wolgin cho biết: Một phần của vấn đề, là kỹ thuật hiện tại của E-Verify không chính xác. CAP ước tính rằng hệ thống sẽ xác định chính xác chỉ khoảng một nửa của tất cả các nhân viên, công nhân lao động, không phải là người ủy quyền hợp pháp để làm việc trong nước.Ngược lại, nhiều nhân viên lao động được ủy quyền hợp pháp, có thể bị E-Verify “nhầm lẫn” ghi nhận là “chưa được xác nhận”. CAP ước tính những nhân viên lao động này sau đó sẽ phải bỏ ra trung bình $ 450 tiền lương bị mất và chi phí di chuyển chỉ để khiếu nại về sự hiểu lầm sai sót này với chính phủ. Mặc dù về mặt pháp lý, người sử dụng lao động phải chờ “thông báo không xác nhận” cuối cùng trước khi sa thải các nhân viên của họ, CAP đã phát hiện ra rằng người chủ nhân sử dụng lao động đã áp dụng theo E-Verify và thường sa thải nhân viên của họ ngay sau khi nhận được ý kiến đầu tiên, thông báo về trường hợp công nhân “không được xác nhận”. CAP ước tính có 770.000 công nhân từng được phép hợp pháp để làm việc tại Hoa Kỳ có thể mất việc nếu E-Verify trở thành luật.
Kelly lưu ý rằng chính phủ liên bang cũng sẽ để mất doanh thu, nếu công nhân lao động không được xác nhận, sẽ chọn để di chuyển từ công việc chính thức đến một việc làm không chính thức như là hậu quả của xét nghiệm E-Verify. Ngoài thu nhập doanh thu bị mất và thất thu thuế sẽ gây ra, Kelly cho biết, chính phủ liên bang cũng ciòn tốn kém thêm nhiều tốn phí điều hành này.
Kelly nói: “Đây là một chương trình mà sẽ gia tăng sự tốn phí rộng lớn của chính phủ”, Ngoài ra cơ quan CAP cũng ước tính rằng Bộ An ninh Nội địa từng chi tiêu khoảng $ 800 triệu chỉ để thiết lập các chương trình. Và cũng sẽ có chi phí quản lý An Sinh Xã Hội tốn kém lên tới 281 triệu đôla.
Dự luật này có thể sẽ được thảo luận trong Uỷ ban Tư pháp, trong đó Smith là chủ tịch Ủy Ban hồi cuối tháng này. Nếu dự luật này được thông qua tại ủy ban hiện do đảng Cộng Hòa kiểm soát như mong đợi, nó có thể được mang ra Hạ viện vào đầu tháng Chín.
Mặc dù đảng Cộng Hòa tại Quốc Hội công khai để hỗ trợ các dự luật này, dù không phải là không có một số tranh cãi trong nội bộ đảng. Dân Biểu Lou Barletta- Pennsylvania, cựu thị trưởng của Hazleton, người nổi tiếng chống lại việc kiểm soát trên người sử dụng lao động của người nhập cư không có giấy tờ trong thị trấn của mình, phản đối chính phủ liên bang tham gia vào những gì ông nhìn thấy một vấn đề phát xuất từ nhà nước. Cho đến nay, Arizona, Georgia, South Carolina, Alabama và Indiana có tất cả các luật nhập cư thông qua bao gồm E-Verify nhiệm vụ.
Lãnh đạo khối đa số Thượng viện, TNS Harry Reid nói rằng ông sẽ không hỗ trợ một kế hoạch E-Verify của chánh phủ Liên Bang là một mệnh lệnh chỉ dẫn riêng biệt hẳn với các luật cải cách nhập cư toàn diện.
Caitlin Fuller
New America Media