Ảnh Trần Ngọc Yến trong CD
Buổi sáng ở California; Tuy trời đã vào Xuân, có mặt trời nhưng không gian vẫn lạnh buốt. Tôi hay dậy thật sớm để được thấy buổi sáng sương mù dầy đặc che khuất không gian. Những ngọn đèn đường vàng le lói xen qua những ngọn cây đã như những tâm tư còn ẩn dật trong một khối tâm tư lắng đọng. Giây phút đó chính là những giây phút đầu óc tôi làm việc hơn bao giờ hết. Tôi nghĩ rất nhiều nào là hoàn cảnh hiện tại, nào là quá khứ xa xưa, nào là dự định cho hôm nay cho ngày mai.
Nhất là nhớ đến những người bạn; Có người còn gần tôi, một số đã trở về Việt-Nam để sống, một số vì bận bịu đời sống đã từ lâu không gặp, một số đã tìm được bến mơ giờ đang ôm ấp hạnh phúc. Riêng tôi; Tôi vẫn còn lại nơi này với văn chương, với âm nhạc. Hai người bạn đồng hành đã theo tôi suốt quãng đời từ khi mới lớn. Tôi vẫn sáng tác và vẫn đam mê không hề suy xuyễn. Với âm nhạc; Tôi nhận biết được niềm đau hay hạnh phúc, đau khổ hay sung sướng cũng đều như nhau chỉ khác có điều là qua những nốt nhạc huyền bí kia người nghe nhận thức được những gì cho chính mình đó là tùy người thưởng thức.
Nhưng trong tôi; Âm nhạc đã đánh thức trong tôi những viễn vông đẹp tuyệt vời. Đã cho tôi những mộng mị để tôi quên bớt những khô cằn của cuộc đời này khi con người vẫn còn lừa dối nhau qua những cuộc tình không đoạn kết, khắc khoải trong những quãng thời gian vô vị. Âm nhạc đã cho tôi những mông lung để rồi tôi tự an ủi cho chính tôi tình yêu là đây khi con người chưa thực sự trao nhau những mảnh chân tình thật.
Bên ly Café đầu ngày, tôi lắng nghe đĩa nhạc mới nhất của cô em gái Trần Ngọc Yến vừa mới gửi. Không hiều sao tôi lại quý những thứ ấy vô cùng. Tôi tháo thật nhé cái ribbon mầu đỏ thắt thật ngay ngắn xinh xắn, thứ âm thanh êm dịu của Jazz của những bài Yến viết đã là những niềm tâm sự đầy ắp đam mê, đầy ắp những chất chứa của những niềm khắc khoải, vấn vương, muộn phiền về những khía cạnh của cuộc đời, của những mối tình chia muôn hướng, tan loãng, đắng như ly Café sáng nay?
“Trong Cõi Nhớ Mịt Mù” tiếng hát của Yến trầm khỏe, truyền cảm cùng những ca khúc trữ tình có giai điệu đẹp, trong sáng, dễ đi vào lòng người như tiếng lòng, nức nở, rạo rực, chán nản, ngán ngẩm, có khi như ngàn sóng vỗ bờ. Tiếng hát của Yến như những lời thì thầm của “Biển Bạc” chuyển tới những mảnh vỡ của cuộc tình những lời yêu thương tự trái tim khô héo của một đời người. Từ một con tim nồng nàn. Để ta có thể gặp nhau ở tận cùng đêm tối trong nỗi cô đơn thầm lặng nhất dương trần. Khi nghe, tôi có cảm tưởng cô em gái của tôi mượn thanh âm của dòng nhạc như những tiếng lòng của cô ấy. Tôi hiểu cô em tôi, chất chứa biết bao nhiêu mà muôn đời không thốt lên thành tiếng thoát ra khỏi cổ. Tiếng hát Yến là thế, vẫn muôn đời gửi tới người nghe những gì yêu dấu, những lời chân thật nhất của một đời người : “Trong Cõi Nhớ Mịt Mù”.
Tôi đang ngồi ở một nơi chốn mà ở đó khi nhìn ra ngoài cửa sổ ánh nắng yếu ớt dần và hình như bầu trời đang sụt sùi khóc. Trời Cali. mấy hôm nay âm u tuy là mùa Xuân đã về rồi đấy. Trên tay tôi, đĩa nhạc “Trong Cõi Nhớ Mịt Mù” của Trần Ngọc Yến với tấm hình bìa thật buồn, trình bầy nhã nhặn, tông mầu tráng đen hiện rõ cá tính của Yến, như chấp nhận mọi thương đau đang dầy vò trong tâm khảm. Trông nàng cũng giống như tâm trạng tôi lúc này. Tôi cứ đang tưởng tượng như thế giới này đang sắp sửa sụp đổ khi những âm thanh thật buồn đang rót vào trái tim nhỏ bé của tôi những cảm xúc thật xót xa. Tôi chợt nhận thấy tình yêu giờ đây chỉ là hư ảo và kèm theo là những cơn đau dài vô tận. Yến có một chất giọng khàn tự nhiên.
Chính vì lẽ chất giọng khàn đam mê này mà những nhạc phẩm cô sáng tác và trình bầy đã mang một âm hưởng thật đặc biệt. Tự chất giọng thật lạ này cũng đã đủ diễn tã nội dung nhạc phẩm tới hơn phân nửa. Tiếng hát của Yến qua nhạc phẩm “Trong Cõi Nhớ Mịt Mù” của chính cô sáng tác. Nhạc phẩm này cũng là chủ đề của đĩa nhạc mà tôi đang cầm trên tay và đang tê tái tận hưởng cơn đau đang xâm lấn vào từng tế bào qua từng lời nhạc được trình bầy một cách đam mê, nức nở. Tiếng hát của Yến sáng nay hòa với những cơn gió lạnh lẽo đơn côi nào đó đã thực sự đem hạnh phúc về nơi viễn xứ. Tiếng hát của yến đã làm tôi cảm nhận thật xót xa về cuộc đời và thân phận của mình. Khi đang thật hạnh phúc bên nhau có ai nghĩ đến ngày kia ta xa nhau. Tôi vẫn nhớ mãi câu thơ của thi sĩ Thanh Tâm Tuyền : “Anh là thằng điên khùng. Ôm em trong tay mà đã nhớ em ngày mai” Vì ngày mai sẽ là của xa cách, của chia lìa. Và cuộc đời tôi vẫn thế; Vẫn phải chịu đựng những oan nghiệt, những ngang trái của tình đời bằng những giọt nước mắt lặng lẽ trong đêm tối chẩy dài trên những tháng ngày chờ mong. Kỷ niệm của những ngày chúng ta bên nhau nhớ để tìm về những nỗi đau.
“Biển Bạc”; Một trong những nhạc phẩm tôi rất thích trong đĩa nhạc này. Tôi nhận thức được sự lẻ loi, đơn côi trong trái tim muộn phiền. Nhạc phẩm “Bên Ly Café” như đang tàn lụi trong nghẹn ngào của những niềm tuyệt vọng. Bầu trời âm u buồn quá đỗi, Tôi cứ tưởng tượng như tình yêu không ở xa tôi lắm nhưng mà sao xa quá là xa. Tôi mê nhạc; Phải nói là tôi mê nhạc. Không một đĩa nhạc nào là tôi không có. Không một nhạc phẩm nào mà tôi không biết. Có những tác phẩm nghe mãi nghe mãi cũng vẫn không động được lòng tôi. Nhưng có những nhạc phẩm chỉ một câu đầu tiên thôi đã làm tôi có thể quên tôi còn hiện hữu trong vũ trụ này. Cũng dễ hiểu thôi; Mỗi ca khúc đem lại mỗi người một sự rung động khác nhau. Hình như đối với tôi nhạc là hay rồi. Hay dở là tùy thuộc vào sự rung động hiện thời. Ca khúc gợi lại trong ta những gì đã qua một thời có thể là những kỷ niệm vui và cũng có thể là những kỷ niệm thật buồn. Sự hiện hữu trong những tác phẩm nghệ thuật nếu đi sát với những sự sinh hoạt hằng ngày trong đời sống, diễn tả những tâm trạng cùng chung của nhiều người thì tác phẩm đó dể để trở thành quen thuộc và dễ đáp ứng được nhu cầu tinh thần của người đang mang cùng tâm trạng như nội dung tác phẩm. Mấy ai mà được êm ả trong tình yêu? Và cũng chẳng có mấy ai ca tụng tình yêu tới một cách dễ dàng không bị ràng buộc trái ngang bởi hoàn cảnh. Tình trường đã là bạn thân của những trái ngang chia lìa.
Đĩa nhạc “Trong Nỗi Nhớ Mịt Mù” đã đi vào tim tôi ngay từ lúc Yến hát bài đầu tiên “Bên Ly Café” và tôi tin chắc nhạc phẩm này và đĩa nhạc với chủ đề này cũng đã đi sâu vào tâm tư của biết bao cuộc tình đang còn nhiều trái ngang. Ngày mai vẫn là ngày mai. Với hai bàn tay hụt hẫng này làm sao có thể thay đổi được ngày mai. Tình yêu đã chỉ là những áng mây, hay là những giọt nước mưa chẩy trong đêm khuya thầm lặng và đã vào lãng quên rồi. Tình yêu có lúc như những đám sương mù, có khi như một ngày nắng chói chang, có khi tình yêu là những gì không làm sao hiểu được, cuộc sống không tình yêu sẽ bỗng trở nên một cái gì hết sức khó thở và tầm thường, thế giới không tình yêu là một nơi cho con người tìm cách đầy đọa lẫn nhau. Không ai còn nhớ đến quả địa cầu đầy ánh sáng này, tất cả con người đang nhìn thấy là những tương tranh, những dành dựt những hận thù, những quá khứ, những tương lai đầy bóng tối, không một lối ra cho bất cứ một ai, cho kẻ sống và người chết. Từ bao nhiêu năm qua, tôi đã đi tìm kiếm sự bình an đã từ lâu rồi và cuối cùng con đường dẩn tôi đến tình yêu vẫn dài và ngoằn ngoèo, và đêm vẫn về buồn se sắt.
Những đam mê cũng sẽ tan dần trả về cho sự thật những bẽ bàng, thương đau nào đó. Những đau khổ hay hạnh phúc của con người rồi cuối cùng khi chết thì cũng chỉ chết như một con vật chết mà thôi. Âm nhạc, thì quả thật hiền hòa. Trong âm nhạc không có hận thù. Trong âm nhạc không có tị hiềm. Trong âm nhạc không có chết chóc thương đau. Có những giây phút thật nhàm chán, tôi cũng vẫn phải gượng sống vì sống là phải chấp nhận. Tôi vẫn phải cố gắng vượt qua hết tất cả khó khăn. Tôi vẫn can đảm kéo dài cuộc sống phiền muộn này và tiếp tục từng ngày một nhận lãnh những nỗi buồn day dứt. Tình yêu là một bí mật kỳ diệu tự nó đến và tự nó ra đi, mà sự ngăn giữ chỉ là “trò hề” của định mệnh. Định mệnh của tôi là một chuỗi thời gian buồn hun hút và đã dệt lên một dòng sông có nước mắt chan hòa. Đâu có một sự chia tay nào mà không có rơi lệ và không để lại cho nhau những nhức nhối. Để lại những nỗi nhớ trong cõi mịt mù.
Cám ơn Yến đã tặng anh đĩa nhạc này nhé. Anh hiểu em! Yến ạ!
(L X T)
Ghi chú:
Order by mail: Send check to:
Ngoc Yen Tran
3920 Cypress Creek Pwy # 280
Houston, TX 77068