Cái mùi gió cũ ôi mùi nhớ
Đã trở về đây! Cảm tạ em!
Con ngỗng trời xa xa tít tít
Vừa kêu mấy tiếng “Nhớ-Không-Quên!”
Ôi thương chi lạ là năm tháng
Cứ ngỡ người ta phụ bạc mình!
Bắt ngọn gió mà hôn muốn ngất
Áo dài em mãi một màu xanh!
Ai có đợi chờ, ai biết khổ
Biết đau, biết đớn, thế nào không?
Ôi chao em đẹp năm mười bảy
Nước lặng mây ngừng một bến sông!
Cái mùi gió cũ mùa Thu cũ
Bay ở tầng ba xuống lộ phường
Một phiến lụa ngà trăm phía gió
Cuối cùng là một phía yêu thương!
Cho anh hôn nhé bàn tay ngọc
Vuốt tóc em nè, hôn cái tai…
Hôn cái trán nha vầng nguyệt tỏ
Và hôn…thương lắm hai bờ vai!
Không biết nói gì thêm với gió
Sợ mà mưa theo gió bay về…
Sợ mà em chẳng là em thật
Cũng sợ vô cùng cuộc biệt ly!
Trần Vấn Lệ