(NV) – Gần hai tháng mất việc do bị “giãn cách xã hội,” nhiều công nhân ở Sài Gòn không còn đủ tiền mua bó rau, bịch gạo, phải đi xin hoặc sống nhờ vào thức ăn từ thiện, thế nhưng còn bị giới hữu trách từ chối không hỗ trợ tiền thất nghiệp.
Theo Sở Lao Động Thương Binh và Xã Hội ở Sài Gòn, đợt bùng phát dịch COVID-19 lần thứ tư này nhiều doanh nghiệp vừa và nhỏ “khó trụ được.” Cùng theo đó, khoảng 60,000 người lao động ở các doanh nghiệp này bị mất việc, giảm việc, cuộc sống gặp rất nhiều khó khăn.
Thế nhưng nói với báo VNExpress, ông Phan Văn Mến, giám đốc Bảo Hiểm Xã Hội thành phố, cho biết mặc dù thành phố đang khai triển số tiền hỗ trợ 886 tỷ đồng ($38.54 triệu) cho người lao động thất nghiệp, khó khăn do dịch bệnh nhưng không phải ai cũng được nhận.
Cụ thể, tính đến ngày 23 Tháng Bảy, Bảo Hiểm Xã Hội đã duyệt hơn 73,000 hồ sơ của người lao động tạm nghỉ việc hoặc mất việc do dịch bệnh để chính quyền chi tiền hỗ trợ, nhưng trong số trên có hơn 30,000 trường hợp bị loại do “không đáp ứng được điều kiện mà số tiền hỗ trợ đưa ra.”
Chị Kim Chi (45 tuổi, quê An Giang), một trong số 40 công nhân xưởng may ở phường 14, quận Gò Vấp, bị mất việc hồi cuối Tháng Năm vừa qua, do quận giãn cách theo “Chỉ Thị 16.”
Kể với báo VNExpress, chị Chi cho biết khi đó cầm 1.4 triệu đồng ($60) tiền lương trên tay, tính toán đủ kiểu mà không biết xoay xở ra sao cho những ngày tới, chị mở điện thoại định gọi cho chồng đang làm bảo vệ cửa hàng gần đó, thì thấy tin nhắn “Anh sẽ nghỉ việc từ ngày mai.” Bất giác, chị ngồi thụp xuống, không thể đi tiếp dù phòng trọ cách đó chỉ vài bước chân.
Gần hai tháng qua, cả gia đình ba người sống gói gọn trong 3 triệu đồng ($130) là tiền lương của hai vợ chồng nhận trước khi bị thất nghiệp. Tiền nhà được chủ phòng trọ cho nợ, cả nhà sống nhờ phần lớn vào rau, gạo từ thiện.
Cuối tuần trước, chị Chi lục khắp phòng không kiếm đủ 5,000 đồng (21 cent) mua rau để nấu ăn cho cả nhà. Chị “đánh liều” mang chén sang phòng trọ kế bên xin ít cá kho về cho con.
Tương tự, có được một công việc để làm là ước mơ của gia đình chị Vi Thị Trang (26 tuổi, quê Nghệ An) đang ở trọ tại quận 12. Chị Trang vốn là công nhân công ty Asia Garment ở quận Tân Bình, nhưng nghỉ việc từ năm ngoái do doanh nghiệp nợ bảo hiểm xã hội.
Từ đó đến nay, chị Trang đi xin việc nhiều nơi nhưng đều bị từ chối do đang nuôi con nhỏ dưới 1 tuổi. Hơn tháng trước, người chồng cũng phải nghỉ việc vì xưởng may không có đơn hàng. Do làm việc cho một tổ hợp tư nhân, không được đóng bảo hiểm nên khi nghỉ việc chồng chị không có bất kỳ khoản trợ cấp nào.
Tuần trước, Sài Gòn kéo dài phong tỏa, vét hết tiền để dành, chị Trang ra cửa hàng bách hóa gần nhà mua 10 kg gạo, 50 trứng gà, ít rau củ về để ăn dần trong những ngày chờ qua dịch.
Để tiết kiệm, chị Trang cho biết “chỉ có em bé mới ăn ngày ba bữa, còn người lớn phải giảm xuống còn hai.” Cụ thể bữa sáng, trưa gộp làm một ăn lúc 10 giờ, buổi chiều khoảng 5 giờ mới ăn. Mỗi bữa nấu đúng hai chén gạo, một món mặn được chế biến từ trứng như chiên, trứng luộc dằm nước mắm, trứng xào khổ qua, trứng nấu canh cà chua… Hôm nào ngán quá, cả nhà đổi sang mì gói nấu trứng.
Tuần trước, một số người trong Hội Đồng Hương Nghệ An gửi cho chị Trang một đường link trên mạng xã hội rủ ghi danh về quê vì quá khổ. Không chần chừ, cả nhà xin được hỗ trợ để hồi hương ngay lập tức.
Chị Trang cho biết cả gia đình phải về sống nhờ cha mẹ một thời gian, hết dịch vào lại Sài Gòn, bởi nếu tiếp tục ở lại thì không biết kiếm đâu ra tiền để trả tiền phòng trọ, duy trì cuộc sống những ngày tới mà không được nhận tiền trợ cấp từ chính quyền.
Hai gia đình trên chỉ là trường hợp cụ thể trong số hàng chục ngàn người bị thất nghiệp mà không được chính quyền xét trợ cấp trong số tiền hỗ trợ nêu trên.
Hiện Sài Gòn có hơn 1.6 triệu công nhân. Hơn 901 nhà máy phải tổ chức vừa sản xuất, vừa cách ly với hơn 10,000 công nhân ăn ở, làm việc tại chỗ, theo yêu cầu của chính quyền thành phố. Thế nhưng đợt dịch này, Sài Gòn ghi nhận có hơn 4,500 công nhân bị nhiễm COVID-19, gần 14,000 lao động là F1. (Tr.N)
nguoi-viet.com