Trần Vấn Lệ –
Sáng nay trời có nắng, nắng vàng rực như hoa…Sáng nay chim mái nhà bay ra chào buổi sáng!
Ôi bầy chim lãng mạn…của tôi sao mà thương. Hy vọng ngoài đại dương bão đang giờ hấp hối!
Mong từ đây tới tối…một ngày không-có-chi…coi như bão đã đi về lại nơi bão dậy!
Nhưng…tin thời tiết, đấy: bão hôm nay, ngày mai! Đừng đọc, không thở dài? Đọc rồi, buồn man mác…
Thôi thì trong chốc lát, có nắng là có tình! Em yêu, anh hôn mình…bắt đầu từ mái tóc!
*
Tôi nghĩ: Thơ, hạnh phúc
từng chữ Trời cho tôi!
Tôi nghĩ: Thơ nụ cười
của em hoa-đang-nở!
Nắng! Cảm ơn rực rỡ sáng từng cái dấu than!
Nắng! Ấm áp miên man của bà con trong nước.
Bao giờ gió thổi ngược người-tha-hương trở về? Ngoại ơi cái nón mê con cầm cho ngoại nhé, để con chờ Ngoại hái mấy trái cam cho con…và nước mắt con tuôn Yêu Ngoại Bằng Tổ Quốc!
Cho con đựng nước mắt trong cái nón mê xưa…