Sự thật ít ai biết về Vua hề Charlie Chaplin( Sạc Lô) : Những tấn bi kịch ông đã trải qua thời thơ ấu cơ cực, những cuộc hôn nhân đỗ vỡ khi trưởng thành và nổi danh trên thế giới… Mọi thứ đối với ông xem ra vô cùng bi thảm, mà ông đã xoá tan được bằng hài kịch và tìm lại cuộc đời cho chính mình từ chính những bất ưng như ấy.
Trước lúc mất ở tuổi 88, vua hề Charlie Chaplin phát biểu 4 điều như sau:
1. Không có gì vĩnh cửu trong thế giới này, kể cả những phiền muộn của chúng ta.
2. Tôi thích đi dạo dưới trời mưa, vì không ai có thể nhìn thấy nước mắt của tôi.
3. Ngày mất mát lớn nhất trong cuộc đời là ngày chúng ta không cười.
4. 6 bác sĩ giỏi nhất trên thế giới là mặt trời, sự nghỉ ngơi, luyện tập, ăn kiêng, lòng tự trọng, và bạn hữu.
Hãy thực hiện 4 điều đó trong tất cả các giai đoạn của cuộc đời mình, và hãy tận hưởng cuộc sống khỏe mạnh…
Cuộc đời là một chuyến du hành. Vì vậy hãy sống ngày hôm nay! Ngày mai có thể sẽ không đến.
Sir Charles Spencer Chaplin, Jr. (16/4/1889 – 25/12/1977), thường được biết đến với tên Charlie Chaplin (Việt Namquen gọi là Vua hề Sác lô), ông từng là diễn viên, đạo diễn phim hài người Anh nhưng lại nổi tiếng nhất thế giới trong thời kỳ đầu của Hollywood và điện ảnh Mỹ. Ông được coi là một trong những nghệ sĩ kịch câm – diễn viên hài xuất sắc nhất mọi thời đại của thể loại phim này và được biết đến nhiều nhất trên thế giới. Charlie Chaplin còn là một nhân vật sáng tạo có ảnh hưởng nhất của kỷ nguyên phim câm khi ông tự đóng, đạo diễn, viết kịch bản, sản xuất và soạn nhạc cho phim của mình.
Vai diễn chính và được biết đến nhiều nhất của ông là kẻ lang thang (The Tramp) (hay còn có tên Charlot – Anh hề ở Pháp,Ý, và nhiều nước khác trong đó có Việt Nam – Sác lô là phiên âm tiếng Pháp của từ Charlot).”The Tramp” là một anh thanh niên sống lang thang nhưng tư cách,luôn cư xử như một nam tử mẫu mực. Trang phục của anh ta luôn là chiếc áo khoác chật, chiếc quần và đôi giày quá khổ, một chiếc mũ quả dưa, cây gậy chống bằng tre và một bộ ria mép chải chuốt.
Trong rất nhiều vinh dự, Chaplin có một ngôi sao trên Đại lộ Danh vọng Hollywood. Và năm 1985 hình của ông được in lên tem của Anh và năm 1994 là tem của Mỹ.
Năm 1992 cuộc đời Chaplin đã thành phim. Bộ phim được thực hiện bởi đạo diễn từng đoạt giải Oscar, Richard Attenborough, và có sự tham gia diễn xuất của Robert Downey Jr., Dan Aykroyd, Geraldine Chaplin (con gái của Charlie, trong phim này cô thủ vai bà nội của mình). Downey đã được đề cử giải Oscar diễn viên nam chính năm 1993 nhờ vai diễn trong bộ phim này.
*
DANH NGÔN CỦA CHARLIE CHAPLIN – Tôi thích đi dưới mưa để không ai thấy tôi đang khóc.[I always like walking in the rain, so no one can see me crying.]
– Anh thật sự cười được, nếu anh dám đem nỗi đau của mình ra mà đùa chơi với nó![To truly laugh, you must be able to take your pain, and play with it!]
– Giúp bạn khi họ cần thật dễ dàng, nhưng dành cho họ thời gian không phải lúc nào cũng thuận lợi.[To help a friend in need is easy, but to give him your time is not always opportune.]
– Chúng ta ai cũng muốn giúp người khác. Con người là thế. Chúng ta muốn sống bên hạnh phúc của nhau chứ không phải sự khốn khổ của nhau.[We all want to help one another. Human beings are like that. We want to live by each other’s happiness, not by each other’s misery.]
– Tính chất thực sự của người đàn ông lộ diện khi anh ta say xỉn.[A man’s true character comes out when he’s drunk.]
– Đây là một thế giới tàn nhẫn, và người ta phải tàn nhẫn để đối phó với nó.[This is a ruthless world and one must be ruthless to cope with it.]
– Một ngày không có tiếng cười là một ngày lãng phí.[A day without laughter is a day wasted.]
– Tuyệt vọng là ma túy. Nó ru ngủ trí óc ta trong dửng dưng.[Despair is a narcotic. It lulls the mind into indifference.]
– Cuộc đời là bi kịch khi quá gần, nhưng là hài kịch khi cách xa ta.[Life is a tragedy when seen in close-up, but a comedy in long-shot.]
– Tôi nghĩ một trong những điều trớ trêu của cuộc đời là gây ra sai lầm đúng lúc.[I suppose that’s one of the ironies of life doing the wrong thing at the right moment.]
– Không có gì là vĩnh viễn trên thế giới độc ác này – thậm chí cả những khó khăn của chúng ta. [Nothing is permanent in this wicked world – not even our troubles.]
– Con người là thiên tài khi đứng một mình. Nhưng trong đám đông thì con người là con quái vật không đầu, một thằng đại ngu, một tên tàn bạo ở bất cứ nơi nào bị thúc ép.[Man as an individual is a genius. But men in the mass form the headless monster, a great, brutish idiot that goes where prodded.]
– Ngôn từ rẻ mạt. Thứ to nhất bạn có thể nói ra là ‘con voi’.[Words are cheap. The biggest thing you can say is ‘elephant’.]
– Tôi thiếu kiên nhẫn với những gì đẹp mà cần phải giải thích ra mới hiểu được. Nếu lại còn cần thêm dẫn giải nữa từ ai khác ngoài người tạo ra nó thì thử hỏi, liệu nó có cần hiện diện hay không đây! [I do not have much patience with a thing of beauty that must be explained to be understood. If it does need additional interpretation by someone other than the creator, then I question whether it has fulfilled its purposes..]
– Anh còn muốn biết nghĩa lý làm gì chứ? Cuộc đời là khát khao, không phải là nghĩa lý.[What do you want a meaning for? Life is a desire, not a meaning.]
– Căm thù sẽ qua, những kẻ độc tài rồi sẽ chết, và sức mạnh mà chúng cướp của nhân dân thì rồi cũng sẽ trở về với nhân dân. Con người thì còn chết đi, tự do sẽ không bao giờ tàn lụi.[The hate of men will pass, and dictators die, and the power they took from the people will return to the people. And so long as men die, liberty will never perish.]
– Tôi luôn bị trở ngại trong đời. Nhưng đôi môi tôi không biết điều đó. Chúng luôn mỉm cười.[I have many problems in my life. But my lips don’t know that. They just keep smiling.]
– Kẻ độc tài giải phóng chính mình, nhưng lại nô dịch hóa nhân dân.[Dictators free themselves, but they enslave the people.]
– Tôi không tin công chúng biết được họ muốn gì; đó là kết luận tôi thu được từ sự nghiệp của mình.[I don’t believe that the public knows what it wants; this is the conclusion that I have drawn from my career.]
– Điều đáng buồn nhất mà tôi có thể tưởng tượng ra là mình chỉ chết dí trong xa hoa.[The saddest thing I can imagine is to get used to luxury.]
– Tại sao thi ca lại phải khiến cho người ta hiểu được?[Why should poetry have to make sense?]
– Bạn sẽ thấy rằng đời vẫn đáng sống, nếu bạn cười lên.[You’ll find that life is still worthwhile, if you just smile.]
[ Nguồn:https://www.google.com/search?q=charlie+chaplin+quotes&source=lnms&tbm= isch&sa=X&ved=2ahUKEwiazq31pNr2AhV7EEQIHfvnCskQ_AUoAXoECAEQAw&biw=1872&bih=856&dpr=1]