Nhớ một thời xưa cũ
Thanh bình chim hót ca…. Nhà có hàng hoa Sứ
Như biền biệt rời xa
Những ngày vui một thuở
Tiếng cười thời an hòa
Nhớ nhà xưa lệ nhỏ
Lối xưa chưa phai nhòa
Nhà xưa không còn nữa
Nhánh sông đời chia xa
Bao năm mà mãi nhớ
Định mệnh và duyên nợ
Sài Gòn thời hoa Sứ
Em hiền như nữ tu
Trong cửa hẹp khắc khổ
Một thời “cha đi tù”
Thương đôi mắt ướt mượt
Đêm sâu dạ lai hương
Mẹ thường dạy câu hát
Vang vọng tiếng yêu thương
Thời mây bay ngang cửa
Mênh mang đến bây giờ
Bậng khuâng lòng rộng mở
Say nắng hè ngu ngơ
Hương xưa về đêm qua
Vời vợi ngày tháng cũ
Một đời hoài thiết tha
Còn vơi đầy thương nhớ
Thời xưa không về nữa
Người thoáng về đêm qua
Bao nhiêu là tan vỡ
Đời dày vò chia xa
Thèm hôn lòng bàn tay
Những đường chỉ nghiệt ngã
Đường nào cho… người đi
Đường nào… sâu biển rộng!
Ta yêu vườn bông sứ,
Thời chiến chinh qua rồi
Nay mang thân viễn xứ
Ngẩng mặt nhớ ngậm ngùi
***
Một nửa hồn tơ vương
Khối mây sầu ly biệt
Ôi sao đầy nhớ thương
Một tình yêu… nuối tiếc.
(“Vườn Thánh Ấu Thơ” hay Vườn Sứ Sài Gòn: là một bài thơ đã hướng về những ngày từ sau tháng Tư còn ở lại Sài Gòn. Cùng tâm trạng với La Mitza- do thân sinh của Sylvie Vảttann sáng tác. Bài thơ này đã được nhạc sĩ Anh Bằng soạn thành ca khúc với Music Sheet đã để lạc mất)
B.H.