Trong những năm gần đây, tiểu bang California, với gánh nặng thuế tương đối lớn so với các tiểu bang khác, đã chứng kiến một cuộc di cư của người nộp thuế và kèm theo đó là hàng tỷ USD tổng thu nhập chịu thuế.
Dữ liệu di cư giữa các tiểu bang do Sở Thuế vụ (IRS) công bố gần đây cho thấy California đã mất ròng khoảng 70,534 gia đình—hay 165,355 người nộp thuế và những người phụ thuộc họ—trong những năm 2017-2018, mang theo khoảng 8.8 tỷ USD tổng thu nhập điều chỉnh ròng cùng với họ.
Luồng di cư giữa các tiểu bang bị ảnh hưởng bởi một số yếu tố, bao gồm hưu trí, cơ hội việc làm, và chi phí nhà ở. Ông Brandon Ristoff, một nhà phân tích chính sách của Trung tâm Chính sách California, nói với Centre Square rằng hàng tỷ USD rút chạy khỏi California là do “các chính sách tồi tệ về kinh tế, giáo dục và hơn thế nữa” của tiểu bang này.
Ông nói với hãng thông tấn Centre Square rằng, “California từng là nơi mà mọi người đều muốn sống, nhưng giờ đây California đã trở thành một nơi mà mọi người muốn rời đi.”
Ba tiểu bang hưởng lợi hàng đầu từ cuộc di cư khỏi California là Texas, Arizona và Nevada. Phần lớn người dân California rời đi đã khai thuế ở Texas, trong đó tiểu bang do Đảng Cộng Hòa lãnh đạo này đang chứng kiến dòng nhập cư ròng là 72,306 người nộp thuế và những người phụ thuộc của họ, và tổng thu nhập tăng khoảng 3.4 tỷ USD.
Ước tính có khoảng 53,476 người dân California đã chuyển đến tiểu bang Arizona, mang theo tổng thu nhập khoảng 2.2 tỷ USD. Tiểu bang Nevada đã chào đón 49,745 người nộp thuế tại California và những người phụ thuộc của họ, cùng với tổng thu nhập là 2.3 tỷ USD.
Có rất ít sự đồng thuận giữa các chuyên gia về vai trò của thuế đối với việc di cư giữa các tiểu bang.
Một cuộc khảo sát định kỳ của Cục Điều tra dân số hỏi những người di chuyển bất kỳ khoảng cách nào về lý do chính khiến họ quyết định chuyển chỗ ở, bao gồm việc làm, nhà ở, đi học đại học, tội phạm, hoặc đi theo bạn đời. Các lựa chọn phổ biến nhất trong năm 2019-2020 (xls), được xếp hạng theo mức độ phổ biến, là “muốn nhà hoặc căn hộ mới hơn/tốt hơn/lớn hơn,” tiếp theo là “công việc mới hoặc chuyển việc,” “lập gia đình riêng,” “lý do về gia đình khác,” “muốn sở hữu nhà, không phải thuê nhà,” và “muốn nhà ở rẻ hơn.”
Ít phổ biến nhất là “thiên tai,” “thay đổi khí hậu,” và “tịch thu nhà hoặc trục xuất.”
Nhưng trong khi thuế không nằm trong cuộc khảo sát của Cục Điều tra dân số, thì một phân tích năm 2018 của Viện Cato cho rằng thuế ảnh hưởng đến việc di cư và cho biết các động cơ liên quan đến thuế có thể được suy ra từ một số câu trả lời của cuộc khảo sát của Cục Điều tra dân số.
Viện nghiên cứu viết trong bài phân tích rằng, “Cục điều tra dân số không hỏi những người chuyển đi về thuế. Nhưng một số trong số 19 lựa chọn có thể phản ánh ảnh hưởng của thuế. Ví dụ, những người di chuyển vì lý do nhà ở có thể xem xét mức thuế tài sản vì những loại thuế đó là một mục tiêu chuẩn được liệt kê trong thông báo bán nhà ở. Tương tự như vậy, những người chuyển sang công việc mới có thể xem xét ảnh hưởng của thuế thu nhập nếu họ chuyển giữa một tiểu bang có thuế cao như California và một tiểu bang không có thuế thu nhập như Nevada.”
Theo một phân tích của Tax Foundation, California, với thuế suất hiệu dụng địa phương và tiểu bang là 11.5%, xếp hạng cao thứ tám về gánh nặng thuế tiểu bang và địa phương cho năm 2019. Ngược lại, Texas với thuế suất hiệu dụng địa phương của tiểu bang và địa phương là 8%, xếp thứ 47. Arizona, với thuế suất hiệu dụng của tiểu bang và địa phương là 8.7%, xếp thứ 45, trong khi Nevada, ở mức 9.7%, đứng ở vị trí thứ 29.
Theo Chỉ số Môi trường Thuế Kinh doanh Tiểu bang (State Business Tax Climate Index) năm 2021 của Tổ chức Thuế, xếp hạng của California thậm chí còn tệ hơn, chỉ đứng sau New Jersey, tiểu bang được coi là ít thân thiện với thuế nhất.
Do Tom Ozimek thực hiện
Kim Liên biên dịch – ETviet
Tham khảo bản gốc tại The Epoch Times