Ba nàng con gái ấy / mặc áo dài khoe…xinh. Có ai đó giật mình: “Ôi ba nàng con gái”.
Chàng muốn một thì phải / mà chừ tới ba nàng! Chàng ngó lên trăng vàng, trăng vàng chỉ một bóng!
Nhưng…chàng thật cảm động, nghĩ là mình có duyên, gọi ba nàng là Em. Ba nụ cười như một!
Áo dài bay tha thướt. Hồn chàng bay theo ai…Có thể theo áo dài, chắc chi theo người đẹp!
Chàng trải giấy ra chép / cái tình chàng hoang mang…Lúc đó trăng sắp tàn, thơ chàng chưa kịp có…
…thì có một cơn gió / thổi chàng bay thật xa / tới xứ không đàn bà, một nơi không con gái…
Áo dài bay, mãi mãi, cuối trời như giấc mơ!
Áo dài bay mãi mãi
Cuối trời như giấc mơ…
Trần Vấn Lệ