Chưa bao giờ nước Mỹ và cả thế giới đang trong hoàn cảnh lo âu, buồn bã như thế này. Một cơn đại dịch còn tàn phá hơn bom nguyên tử. Nhà nhà, người người… hầu như mọi lĩnh vực của xã hội sinh hoạt ngưng đọng. Còn gì buồn hơn thế nữa? Lệnh “cấm […]
Văn Hóa
Triệu Lời Tri Ân & Thế Giới Một Niềm Đau (nhạc và lời: Châu Đình An): Tri ân những người ở “tuyến đầu”
Lời Giới Thiệu: Giữa Mùa Đại Dịch Cúm Vũ Hán, các tu sĩ, bác sĩ, y sĩ, y tá, trợ tá đều góp phần tại tuyến đầu tử sinh… Người Việt Tây Bắc trong niềm cảm xúc trước những hy sinh quên mình cứu người nhiễm bệnh. Xin được giới thiệu ca khúc nói lên […]
Những bài thơ thời cấm túc…
Những bài thơ thời cấm túc… Không còn được bay nhảy… Mời quý độc giả thưởng lãm hai bài thơ đầy thơ mộng, một của một giáo sư đại học cả tháng không còn đến trường, và một nhà thơ được yêu mến ở hải ngoại. Quán cafe, và bạn hữu không còn dịp ngồi […]
Tôi Yêu Tiếng Nước Tôi
Tôi Yêu Tiếng Nước Tôi Mạnh Kim Không còn nhớ ai là người đầu tiên dịch “Gone with the wind” thành “Cuốn theo chiều gió” nhưng vị nào dịch câu này hẳn nhiên là bậc thượng thừa về ngôn ngữ nói chung và rất giỏi tiếng Việt nói riêng. Ông Huỳnh Phan Anh cũng khắc […]
“Hãy là hoa, xin hãy khoan là trái”
Hãy Là Hoa, Xin Hãy Khoan Là Trái QUYÊN DI Vườn nhà tôi có cây bưởi hương. Tên này do tôi đặt ra. Mọi người nói là “hương bưởi” chứ đâu có ai nói là “bưởi hương.” “Hương bưởi” là nói về mùi thơm của hoa bưởi. Hoa bưởi thơm lắm, ai cũng biết và […]
Sống Hôm Nay Như Ngày Cuối Trong Đời
SỐNG HÔM NAY NHƯ NGÀY CUỐI TRONG ĐỜI Thi thoảng, ta hay suy nghĩ về cái chết và sự mong manh của đời người như một người vừa trái qua một cơn thập tử nhất sinh. Những suy nghĩ đó sẽ tiếp thêm cho ta sức mạnh để dám bứt mình khói những điều phù […]