Trần Vấn Lệ Sao tôi thương chúng quá! Những con quạ của tôi…nhà chúng ở: trên trời, nhà tôi ở, chúng đậu.Nhiều người nói “quạ xấu” chắc tại vì quạ đen? Tôi hôn mái tóc em, cũng đen – đâu có…ghét!Té ra…đời ngộ thiệt, yêu hay ghét…vô thường (tức không xảy ra luôn…mà lâu lâu…nhớ…nhắc?)Tôi […]
Thi Ca
Thơ Trần Văn Lương
Dạo: Bạc đầu núi vẫn trơ trơ,Bạc đầu người lại bơ vơ đáy mồ.Cóc cuối tuần: 白 頭.雪 蓋 白 頭 峯,登 山 白 髮 翁.白 頭 峯 永 皜,白 髮 老 終 亡. 陳 文 良. Âm Hán Việt: Bạch Đầu.Tuyết cái bạch đầu phong,Đăng sơn bạch phát ông.Bạch đầu phong vĩnh hạo,Bạch phát […]
Năm Nay Xuân Tới Trễ
Trần Vấn Lệ – Tôi ra thăm cây táo. Cây táo vẫn trụi trơ!Tôi tới ngó cây bơ, cây bơ thì xanh mướt… Mấy hôm nay nóng vượt cái khí hậu đầu năm,không mát rượi mùa Xuân mà như Hè sắp sửa! Hoa hồng cũng ít nở, thấy vườn buồn sao đâu!Hay mình đi quá […]
Tự Nhủ
Phạm Quốc Bảo – Sáng mùng ba Tết nắng lên tươihương nồng từ biển gió lay mờingoài hiên giò lan tía nở rộlòng ta mở rộng đón đất trời Tết về thời tiết chầm chậm trôicho tuổi tám mươi chớm đâm chồinhận diện được ta vào năm mớithong thả bước đi giữa cuộc đời Dĩ […]
Lòng Của Tờ Giấy Trắng
Trần Vấn Lệ – Mười năm thành hai mươi năm! Nhiều hơn em nhỉ, cuộc thăng trầm! Tang thương không chỉ dâu thành biển…mà “thật tình” là áng ảo vân! Cứ tưởng trời mây! Không phải mây! Cũng không mù sương lớp lớp dày…Em ạ, chỉ là hơi thở hụt, nén lâu thở được hóa […]
Gẫm
Phạm Quốc Bảo – Little Sàigòn sũng những cơn mưanhững đợt giông mù từ biển thổi vềkhiến đông đã lạnh lại thêm buồn bãcon tim se thắt nỗi nhớ khôn cùng Bốn chục năm tròn bên này đại dươngchẳng nguôi da diết dĩ vãng chập chùngmà nay gần Tết thúc lòng thương hậnbao người quay […]